(Minh họa)
Và ông giải thích Bronchoscopy là gì, như sau: "Bronchoscopy là một dụng cụ y học tạm gọi là dụng cụ soi phế quản đi vào lồng phổi của bệnh nhân qua đường khí quản. Nó là một ống nhỏ hơn 1/2 inch và dài khoảng 2 feet. Được đưa vào qua miệng hoặc mũi của bệnh nhân và luồng xuống phổi. Qua đó chúng tôi có thể nhìn thấy vết đứt của đường máu ở nơi nào và từ đó chúng tôi sẽ chận lại không cho máu chảy ra tiếp".
Và ông nói tiếp:
- "Bây giờ bà nằm nghỉ chờ tôi đi chuẩn bị máy, cuộc phẩu thuật sẽ bắt đầu lúc 2 giờ".
Lúc bấy giờ là 12:00 trưa
Tôi có phần yên tâm và bớt đi sự lo lắng. Tuy nhiên, tôi vẫn nhắm mắt định tâm và tiếp tục cầu nguyện:
- "Buddham saranam gacchami, Dhammam saranam gacchami, Sangham saranam gacchami - Con nương tựa với Phật, Con nương tựa với Pháp, Con nương tựa với Tăng".
Và cầu nguyện Chư Thiên: "Với tất cả phước báu con đã làm như làm phước, cúng dường, bố thí, trai tăng trong suốt thời gian qua con xin hồi hướng đến tất cả Chư Thiên ở trên trời, Chư Thiên chung quanh nhà con, Chư Thiên ở chung quanh bệnh viện này, và Chư Thiên ở ngay trong bệnh viện này. Cầu xin quý Ngài tùy hỉ với tất cả phước báu đó. Nguyện xin Chư Thiên phù hộ cho con tai qua nạn khỏi và bệnh tật được tiêu trừ"
Đến 1:45 thì y tá đẩy tôi xuống phòng phẩu thuật để chuẩn bị cho việc giải phẩu này. Họ để tôi nằm trên bàn phẩu thuật. Bên tay phải của tôi là một màn hình lớn, nó giống như một cái màn ảnh của computer, phía đầu tôi là cái cần có gắn bộ phận của máy Bronchoscopy.
Đầu tiên họ bơm vào 2 bên mũi và cổ họng tôi mỗi nơi 3 mũi thuốc tê, là loại thuốc nước làm tê cứng hai bên mũi và cổ họng tôi, tôi bắt đầu cảm thấy như muốn ngủ và sau đó thì tôi không còn biết gì nữa.
Tôi tỉnh dậy khi nghe tiếng gọi của vị bác sĩ:
- Mrs Nguyễn
Vị bác sĩ thấy tôi mở mắt nên nói tiếp:
- "Chúng tôi dùng máy bronchoscopy đưa vào lồng ngực của bà và đã thấy nơi máu phun ra, nhưng vì máu phun ra nhiều quá và nó lại nằm sâu bên trong lồng phổi nên không thể hàn vết nứt được. Do vậy, tôi đã tạm thời chặn nơi đó lại. Bây giờ chúng tôi sẽ dùng thêm một phương pháp phẩu thuật khác để tìm vết nứt và hàn nó lại, phương pháp này gọi là 'Embolization' hay còn gọi là 'Pulmonary angiography'".
Pulmonary angiography là một dụng cụ y khoa khác dùng để tìm kiếm các động mạch trong phổi khi có dấu hiệu ra máu trong phổi. Dụng cụ này kèm với X-ray và một loại thuốc nhuộm màu đặc biệt để có thể nhìn thấy bên trong động mạch.
Trên cơ thể của bệnh nhân, thường xuyên nhất là ở cánh tay hoặc ở háng. Trong trường hợp của tôi, bác sĩ dùng ống thông từ nơi háng cắt nhỏ trong một tĩnh mạch và chèn ống thông vào đó rồi đi xuyên qua các tĩnh mạch và cẩn thận di chuyển lên và thông qua các buồng tim bên phải và vào động mạch phổi, dẫn đến phổi. Bác sĩ nhìn thấy hình ảnh qua quang tuyến X-ray trực tiếp của buồng phổi trên một màn hình computer, và sử dụng chúng như một bản hướng dẫn.
Một khi ống thông đi qua, thuốc nhuộm được tiêm vào ống thông. Hình ảnh X-ray được thể hiện rõ ràng thuốc nhuộm di chuyển qua các động mạch của phổi. Các thuốc nhuộm giúp phát hiện ra nơi có dòng máu bị đứt và ở đó bác sĩ sẽ hàn vết nứt đó lại, máu sẽ được ngăn lại và không cho chảy ra nữa.
Cuộc phẩu thuật này kéo dài trong 45 phút. Tôi được làm cho ngủ trong suốt thời gian phẩu thuật cho đến khi bác sĩ gọi tôi và cho tôi biết cuộc phẩu thuật đã xong với kết quả khả quan, tôi sẽ không còn bị ho ra máu nữa.
Vị bác sĩ về Pulmonary angiography cho tôi biết vết mạch máu bị đứt nằm phía phổi bên trái của tôi, ngay dưới vú bên trái nằm ngay nơi mà cách nay 10 năm tôi bị breast cancer và là nơi mà tôi đã phải chịu hơn 30 lần radiation (xạ trị) để diệt các mầm mống cancer nếu còn sót lại. Do vậy, các mạch máu nơi đó bị yếu hơn các nơi khác trong thân thể của tôi. Và do tôi bị cao áp huyết mặc dù tôi có uống thuốc tây về áp huyết thường xuyên nhưng vì tôi dùng các loại herbs mà tôi không biết rõ phản ứng phụ của nó ra sao cho nên đã làm cho áp huyết tăng lên, một khi áp huyết bị tăng thì máu phải kiếm đường để bung ra, thì dĩ nhiên nơi nào mạch máu yếu nhất thì nơi đó sẽ bị bung ra. Đó là lý do mà bác sĩ cho tôi biết, tôi đã bị đứt mạch máu ở phổi.
Tôi thật là xúc động và chân thành cảm ơn vị bác sĩ chuyên khoa phổi (bronchoscopy) và bác sĩ phẩu thuật về Pulmonary angiography cùng với các y tá trong hai ca phẩu thuật đã tận tình giúp và cứu mạng tôi thoát khỏi cơn nguy hiểm này.
Cũng như sự lo lắng, chăm sóc tôi trong cơn hoạn nạn với đầy sự thương yêu của ông xã và 4 người con trai của tôi đã không ngại mệt nhọc mà ở cạnh tôi suốt thời gian tôi ở bệnh viện quên ăn quên ngủ, chỉ một lòng lo lắng cho tôi. Tôi vô cùng cảm kích họ.
Cũng như sự hổ trợ của các vị Chư Thiên chung quanh tôi, chung quanh nhà tôi, ở trên trời, dưới đất, chung quanh bệnh viện và trong bệnh viện đã hỗ trợ tôi thoát khỏi cơn nguy hiểm này. Tôi vô cùng nhớ ơn họ. Nguyện xin hồi hướng tất cả các phước báu mà tôi đã thực hành từ bấy lâu nay để các vị Chư Thiên tùy hỉ thọ dụng.
Câu niệm Phật luôn luôn trong đầu tôi mãi mãi và mãi mãi:
- Buddham saranam gacchami, Dhammam saranam gacchami, Sangham saranam gacchami - Con nương tựa với Phật, Con nương tựa với Pháp, Con nương tựa với Tăng.
Cuối cùng tôi luôn nhớ lời các con tôi nói khi đón tôi về nhà:
"Mom, no more herbs, please!!!"
Minh Hạnh
Comment