Announcement

Collapse

Happy Easter

THÂN CHÚC MỘT MÙA LỄ PHỤC SINH AN LÀNH, ẤM ÁP, VUI VẺ
ĐẾN VỚI CÁC BẠN VÀ GIA ĐÌNH

LV
See more
See less

Chuyện cuối tuần tháng 5

Collapse
X
Collapse
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Font Size
    #1

    Chuyện cuối tuần tháng 5

    Có cặp vợ chồng bạn ghé vườn, đem thức ăn đến với đồng chí gái nên mình ngưng hái bơ, ngồi ăn với họ rồi dẫn đi hái bơ tìm thú lạ ở đồng quê. Mình nói đồng chí gái tổ chức, mời mấy người bạn picnic ở vườn, có mấy người bạn thích đem đàn lên vườn, ăn xong rồi hát nghêu ngao cho lũ chim, coyote và sóc nghe. Có lần con "chồn hôi" (skunk) nghe tiếng nhạc hay quá, bò lại, vểnh tai xù lông lên nghe, đời sơn cô đơn nên đi đâu cũng hái bơ, khiến cho mấy bà sợ quá, quăng cây đàn, bỏ chạy mất dép.

    Trong tuần, đi ăn sinh nhật mấy người bạn, họ gom sinh nhật của 4 người sinh cùng tháng Năm để tổ chức chung, vừa vui vừa rẻ, ít phải đi nhiều lần. Có ông thần nói với mình, có vườn nho ở Temecula, mình xin phép đến xem để học hỏi thêm vì chưa bao giờ được viếng vườn nho để xem cách trồng trọt. Mình chỉ viếng mấy chỗ, họ cho nếm rượu chớ không chỉ cách trồng nho. Chỉ biết là có lần đọc báo Tây, họ phỏng vấn một ông Tây trồng nho, cho rằng không muốn con cháu ông ta làm nghề này nữa. Lý do là rất độc hại vì sử dụng thuốc sát trùng, diệt sâu. Ngày nay, cây ăn trái đều được xịt thuốc diệt trùng nên khi ăn thì nên cắt bỏ vỏ ra.

    Có đám chuyên bán phân bón, hoá chất, hay rủ mình mua thuốc của họ để xịt khi hoa nở để cây được thụ phấn, ra trái nhiều nhưng mình từ chối. Thứ nhất, mình thuộc loại lười, thứ hai trồng bơ cho vui đợi ngày nào bán lấy tiền đi chơi với đồng chí gái như năm ngoái. Một cây bơ ra mỗi năm trên 1 triệu hoa nhưng thụ phấn, thành quả độ 500 quả rồi từ từ rụng xuống một ít khi gió Santa Ana thổi đến miền Nam Cali. Cây nào mà còn độ 300 quả vào mùa hái là vui rồi. Cần chi nhiều. Mình chỉ có 1,200 cây bơ.

    Hôm qua, hái bơ xong, hai cha con chạy xuống Temecula để xem vườn nho. Thấy vùng này phát triển mà kinh hoàng, khiến mình nhớ đến mấy căn nhà, thiên hạ gọi mình bán khi xưa năm 2008, nhưng xa quá nên mình không dám rờ tới. Nếu mua thời ấy có 100k nay thì lên 800k. Đúng là Trời không cho. Mình chỉ mua nếu họ để mình tiếp tục trả nợ cho họ hay cho mình vay nhưng họ không chịu nên xem như Trời không cho. Không tham. Trời Phật chỉ cho mình cái cốc nhỏ.

    Thấy họ tổ chức nếm rượu đầy đủ, có cả khách sạn, chắc để làm đám cưới lãng mạn ở vườn nho. Có dạo mình tính mướn khách sạn cuối tuần xuống đây xem sao với đồng chí gái. Nay xuống thì Chán Mớ Đời.
    Vườn nho thì không nhiều, họ để vài mẫu để trồng làm cảnh, còn trồng chanh, loại mới bây giờ, quả to như trái cam, để lâu trên cành được, khi nào cần thì hái. Hoá ra họ quảng cáo về vườn nho, nhưng rất ít vườn nho, không như ở thung lũng Napa. Sản xuất rượu thì ít, chắc mua ở đâu, đem về bán cho du khách, với giá trên trời. Mình may mắn không uống rượu được nên không sợ tốn tiền khơi khơi. Làm dân chơi, cầm ly rượu lắc lắc ngửi ngửi như chó ngửi kít. Mình sống bên Tây 10 năm nên buồn cười khi thấy người Mỹ học làm người Pháp.

    Thiên hạ đến vùng này vào cuối tuần đông như quân Nguyên, thấy xe hơi đậu đầy chật, nhất là kẹt xe.
    Chạy lại biệt phủ của anh mới quen trong buổi tiệc. Hoá ra là mảnh đất độ 4, 5 acres, có cái nhà to đùng, phía trước có độ 2 acres trồng nho làm cảnh, phía sau thì chả có gì, thấy anh ta đang trồng vài cây nho vì mới mua đâu có 2 năm. Nghe nói năm ngoài bán được $8,500 tiền nho trồng, xem như lỗ vì mướn người lo vườn nho. Mình đoán chắc tốn độ ít nhất $40,000 đến $50,000/ năm. Thấy anh ta mua cái máy cày để cắt cỏ, máy cày này giá độ trên $20,000, trong khi mướn thợ cắt độ $300. Mấy miếng đất của mình, mỗi năm phải mướn thợ đến cắt cỏ nếu không, bị thành phố phạt tiền. Mất $500 cho 5 mẫu đất. Anh ta kể chạy xe máy cày ra sao lại bị lật, may không bị thương tích gì. Tên nào khôn, xây nhà độ $300,000, trồng thêm vài cây nho bán 1,5 triệu. Quá thông minh.

    Anh ta cho biết là muốn mua căn nhà để khi về hưu, có một mảnh vườn trồng trọt cho qua tuổi già. Cái này mình thường nghe mấy ông có giấc mơ Kinh Kha này. Họ quên là khi về hưu, thì sức khoẻ của họ cũng đã bay theo màu tóc luôn. 65 tuổi ở Hoa Kỳ, sau bao nhiêu năm làm việc cực lực thì hết sức để cầm cái cuốc, cái xẻng,… được cái là căn nhà to đẹp, anh ta cho công ty mướn, để cho du khách thuê, giá đâu $7,250/ tháng, chưa đủ tiền trả các chi phí. Công ty cho mướn thì độ trên $30,000/ tháng. Thêm tiền bảo trì vườn nho, thế là ngọng. Anh ta ký hợp đồng 1 năm với 3 năm option. Sau một năm muốn lấy lại thì nhìn kỷ lại hợp đồng thì bị dính thêm 3 năm. Chán Mớ Đời

    Mình có gặp vài ông bác sĩ, nha sĩ về hưu, mua vườn bơ, vườn nho để đi thực tế, trải nghiệm đời nông dân mà họ chưa từng nếm mùi. Mình mua cái vườn bơ để chia lô, xây nhà bán chớ có phải mơ mộng trở về đời sống nông dân đâu. Cả năm đầu, phải học chết bỏ, đi viếng các vườn bơ trong vùng để học hỏi, xin họ chỉ nghề cho. Có ông Mỹ 90 tuổi với 60 năm làm nghề trồng bơ, chỉ cho mình. Lâu lâu chạy xuống Escondido, mời ông ta đi ăn, rồi muốn hỏi gì thì hỏi.

    Chạy xuống Temecula thì mới khám phá ra có nhiều tên developer ma đầu. Họ mua đất rẻ, trồng vài cây nho rồi xây cái nhà to đùng, bán vài triệu. Gặp mấy ông nhà giàu, xuống xem, nghĩ mình có một nông trại trồng nho, sẽ làm rượu bán trở thành nổi tiếng khắp thế giới. Anh bạn kể là chủ trước trồng đủ thứ loại nho nên trước khi hái bị lộn xộn vì phải tắt máy tưới, để cho nho có đường nhiều. Tắt nước thì có loại sẽ chết. Mình nói anh ta nên sửa lại hệ thống tưới, có thể tắt mở tuỳ nơi.

    Xuống đây mới thấy cách họ làm tiền, tạo dựng ra ảo tưởng. Họ bán hình ảnh người thành đạt nên tạo những khung cảnh nông trại, dân tình chạy lại uống rượu, mua rượu đắt tiền… như thời chủ nghĩa lãng mạn, bà Hoàng hậu Antoinette, xây dựng chuồng dê trong khuông viên của lâu đài Versailles, để bà ta làm cô bé chăn dê, sáng vào chuồng vắt sữa dê. Ngày nay, y chang, giới có tiền không biết làm gì, cứ nghĩ ba chuyện đâu đâu.

    Viếng nhà anh mới quen khiến mình tư duy đột phá, tại sao không chia lô vườn mình ra, thay vì nho, mình trồng bơ rồi bán cho thiên hạ. Trên đường về, thì nghĩ lại làm như vậy thất đức. Thôi đành mang kiếp nông dân tới khi nào thở hết được. Chán Mớ Đời

    Có người hỏi sao mà thất đức. Lý do là nếu mình xây như vậy, tạo ra cái bẩy để mấy người mua, nhảy vào rồi khi thực tế đến, họ khám phá ra, ngoài chuyện trả tiền nhà để cuối tuần xuống ở, còn thêm bị lỗ vốn trồng nho. Anh bỏ ra mỗi năm 50 ngàn để thu hoạch $8,500. Chỉ biết khóc cho vơi đi những nhục hình, đời Sơn đen không cần dĩ vãng, chỉ cần trả nợ.

    Làm gì cũng phải xem có nên hay không, để thất đức thì đời con và đời cháu mình sẽ phải trả nợ giùm mình. Buồn đời, hai cha con chạy về Bolsa ăn cơm Đại Hàn. Đang ngồi đợi người ta đem thức ăn lại, bổng nhiên thấy con robot, đựng mấy khay chạy lại bàn mình, để mình lấy đồ ăn. Kinh



    Thế là tương lai sẽ không có phổ ky chạy bàn nữa, cứ vào ngồi rồi lên điện thoại gọi mấy món, trả tiền rồi robot đem đồ ăn lại, con người càng ngày càng ít tiếp xúc với nhau. Chán Mớ Đời

    Nguyễn Hoàng Sơn
    Attached Files

  • Font Size
    #2
    Công nhận đọc chuyện tự kể của ông này, học thêm được nhiều điều hay ho khác, tuy nhò nhặt nhưng cũng lý thú!! Vậy mà sao chắng thấy có ai lên tiếng cả, liệu có nên post thêm nữa hay không?? Ông này viết chuyện mà như ngồi kể, phải chỉnh sửa lại tùm lum vì văn viết khác hoàn toàn với văn nói, CHÁN MỚ ĐỜI thật!

    Lưu ý, ông này nghèo thiệt, chỉ trồng có 1,200 gốc cây bơ, ác thiệt!

    Comment

    Working...
    X