Announcement

Collapse
No announcement yet.

Lẩm cẩm: Làm cách nào để trị bệnh tiểu đường?

Collapse
X
Collapse
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Font Size
    #1

    Lẩm cẩm: Làm cách nào để trị bệnh tiểu đường?

    Mình thấy trong văn phòng của một ông bác sĩ, treo trên tường một tấm bảng ghi: bệnh tiểu đường là bệnh ung thư, không chữa trị được khiến cho mình thất kinh, lo sợ ăn uống cẩn thận, nhưng vấn đề là phải ăn uống ra sao đây? Lý do là "bệnh tòng khẩu nhập". Ngày nay, chúng ta bị ảnh hưởng rất nhiều từ các thông tin sai lệch, tin giả của giới truyền thông, quảng cáo đủ loại các sản phẩm nên không biết đâu là bến bờ.

    Thêm vào đó, các công ty thực phẩm cũng rao bán những chế độ dinh dưỡng đủ loại nên chúng ta như "bò đội nón" vậy? Khi thì nghe người ta nói ông bác sĩ này nói phải ăn chay, khi thì nghe ông bác sĩ khác lại kêu phải ăn thịt, khi thì nói ăn gạo lức, khi thì ăn thịt bò nhúng dấm,…

    Lấy thí dụ bà Nữ hoàng Elizabeth Đệ nhị, bà ta gần 100 tuổi, nghe nói mới bị dính Covid. Người ta cho biết, bà ta bị bệnh đủ trò như tiểu đường vì cao tuổi. Trên thực tế, bà ta không bị tiểu đường loại II. Lý do là bà ta không ăn chay, bà ta ăn rất ít tinh bột. Nghe kể là máy bay riêng của bà ta, bay sang Bảo Gia Lợi để mua ya-ua loại tinh khiết nhất, đem về cho bà ta ăn. Bà ta được bác sĩ giỏi nhất nhì Anh quốc, chăm sóc nên tin tức y khoa được chính xác cao. Mình nghèo thì ăn dưa muối, cà muối cũng có probiotic, thế thôi.

    Từ ngày mình giảm được 20 cân thì đầu óc bớt lộn xộn hơn, đi đứng thoải mái hơn. Từ 175 cân Anh, nay mình chỉ còn 155 cân Anh, BMI <25. Mình muốn xuống nữa nhưng mụ vợ cấm. Vấn đề là chỉ số đường của mình, được xem như là tiền tiểu đường (pre-diabetes) nên đã tìm cách hạ xuống từ mấy năm nay. Hỏi bác sĩ thì bác sĩ chỉ nói ăn theo kiểu kim tự tháp dinh dưỡng của chính phủ Hoa Kỳ khuyến khích. Thêm nữa, bác sĩ của mình, bụng to như cái trống chầu, lại khuyên mình nên giảm BMI. Chán Mớ Đời

    Năm này qua tháng nọ cố gắng làm theo lời bác sĩ nhưng lượng đường vẫn không thay đổi. Từ ngày mình bắt đầu đọc sách về y khoa, theo các lớp y khoa của Đại học Y khoa ở San Francisco thì khám phá ra những gì mình đọc hay nghe thiên hạ thậm chí từ bác sĩ nói, đều không chính xác. Ăn chay cũng mập. Tiểu đường cũng có người ốm, không nhất thiết phải béo phì. Thế Lảy nà thế Lào?

    Hôm Tết, mình ra nghĩa trang ở Bolsa để viếng mộ ông bà nhạc, chạy qua Peek Family, thấy có một ông sư, béo phì, đi khệnh khạng không nổi, đến làm lễ di quan hay cầu siêu cho ai đó. Bụng ông ta to kinh hoàng, khoát áo cà sa thêm vào, hiện thân như Trư Bát Giới. Rau cải không làm mập mà thủ phạm chính là tinh bột như gạo cơm, bánh mì, bún, spaghetti là loại mình thích ăn nhất. Kinh

    Chúng ta thấy con bò to đùng, kêu bò bò nhưng lại ăn toàn cỏ. Thế lầy nà thế lào? Mình có kể vụ này rồi. Ai tò mò thì mò trên vlốc của mình. Con bò trên nguyên tắc là ăn chay, ngược lại mấy con coyote mình thấy trên vườn hay cọp, sư tử, ăn thịt lại gầy, chạy nhanh. Vậy ăn chay khiến cho chúng ta mập hay ăn thịt (chất đạm) giúp cho chúng ta gầy? Lý do?

    Mình bắt đầu nghe mấy ông bác sĩ tố cáo các Hội Bảo vệ Súc vật, do các công ty thực phẩm chi tiền ra để định hướng dư luận nên ăn chay, không ăn thịt,… Quốc hội tiểu bang ra đạo luật về chăn nuôi gia cầm, như nuôi heo, nuôi gà chuồng, phải có kích thước ra sao, để khỏi mang tội xúc phạm đến súc vật,…khiến cho giá cả thịt leo thang vì phải nuôi đúng theo tiêu chuẩn. Trên nguyên tắc thì cũng đúng, nếu vậy chúng ta đừng nên ăn thịt. Đó là lý do chính các công ty thực phẩm mong muốn. Các công ty bán thịt lại tìm cách chống lại, tiếp thị chế độ dinh dưỡng Keto, không ăn gạo lúa mà ăn thịt,…Chán Mớ Đời

    Kim tự tháp về dinh dưỡng là do các công ty thực phẩm lớn nhất hoàn cầu, lobby để được chính phủ Mỹ công bố, giúp cho họ bán ra thực phẩm. Họ đưa ra những phong trào như ăn Whole Wheat đủ trò để bán các sản phẩm. Loại tinh bột nào cũng khiến cho chúng ta bị mập, về lâu về dài sẽ đưa đến bị bệnh tiểu đường và đến mất trí nhớ, trả trí nhớ về con số không.

    Điển hình là các tay nhà nông lớn ở Cali và Florida, lobby phải ăn trái cây, để giúp cho họ bán trái cây. Từ đó người Mỹ không ăn trái cây theo mùa như khi xưa mà ăn quanh năm, trái cây được hái non mấy tháng trước, không có chất bổ hay sinh tố như họ rêu rao tuyên truyền.

    Mình đi học ở Đại học Riverside về trồng trọt. Ông giáo sư đưa quả táo hỏi quả này đã được hái mấy ngày rồi? Ai nấy đều đoán sai. Ông ta cho biết là 9 tháng 18 ngày. Thế thì ăn cũng như không vì không có sinh tố, chất bổ mà chỉ toàn là đường. Chúng ta đi học, được thầy giảng là trái cây phải ăn chín mới có đủ sinh tố, chất dinh dưỡng, còn nếu hái non thì làm gì có đủ. Nhiều loại trái chín cây như trái sầu riêng, nay họ hái trước đem bỏ tủ đông. Mít thì họ cắt một đầu rồi lấy chất hoá học bọc lại để cho khỏi hư. Họ lại ngâm thuốc để da lán, tươi lâu ngày, ăn vô rất độc. Mình có kể trong vụ thí nghiệm "mua quýt Tàu bán ở Phước Lộc Thọ" rồi.

    Đường là nguyên nhân đưa đến cơ thể bị béo phì. Nhiều khi họ xịt thuốc kích thích, diệt trùng, mình ăn vào là ngọng. Mình có theo học một lớp của Đại học Riverside về giúp trồng bơ. Họ khuyến khích chủ trại xịt loại thuốc hormone để giúp cho đậu trái nhiều và to lớn. 1 cây bơ trung bình có đến 1 triệu hoa, trung bình chỉ "đậu" có 500 trái. Trước đây thì họ cấm sử dụng loại này, nay đã được lobby nên FDA cho phép. Mình nghe qua thì ham lắm nhưng thôi không muốn làm giàu, sát hại thiên hạ.

    Mình xem mấy phim có chiếu, thấy có lý, quay mấy người to béo, rồi khi ăn chay thì gầy lại. Nay lại khám phá ra chính các công ty thực phẩm, bỏ tiền để tạo ra cuốn phim tài liệu này để tìm cách bán sản phẩm của họ. Ngày nay, khi mình xem phim tài liệu về y tế, dinh dưỡng là đều gú-gồ để xem coi aiđứng ra bảo trợ để tìm ra nguyên do. Đúng hơn thì mình đọc tài liệu cả nhiều nơi để có một cái nhìn riêng. Chúng ta đang sống trong thời đại thông tin nên hay bị tuyên truyền, quảng cáo. Nên nhớ là "hữu xạ tự nhiên hương", nếu tốt thì không ai lại bỏ tiền ra quảng cáo làm gì?

    Đây là thống kê năm 2014. Mình vào trang nhà CDC.gov thì được biết hiện nay 37 triệu người Mỹ bị bệnh tiểu đường loại II. Đại loại cứ 10 người Mỹ là có một người bị tiểu đường loại II. Mình nghe các bác sĩ khác kêu là vào năm 2030, con số sẽ gia tăng nếu người Mỹ tiếp tục ăn theo chế độ dinh dưỡng như hiện nay, 25% dân số của Hoa Kỳ sẽ bị dính bệnh này.

    Các tin tức mình đã đọc về dinh dưỡng thì càng khiến cho mình thấy lộn xộn vì bài báo này nói như thế này, ông bác sĩ kia lại nói thế nọ. Như mình đã kể về ông bác sĩ Fettke, ở Úc Đại Lợi. Ông ta là người bác sĩ độc nhất tại xứ Kănguru, không được phép khuyên bảo bệnh nhân về dinh dưỡng. Lý do là các công ty thực phẩm bán sản phẩm chận bít lại và cho rằng ông ta không có bằng cấp về dinh dưỡng nên không được khuyên bệnh nhân về dinh dưỡng. Chán Mớ Đời

    Mình đi bác sĩ, bác sĩ có nhiều bệnh nhân nên không có thì giờ nhiều. Đa sốn, họ xét hồ sơ mình 2 phút trước khi khám nên họ "bù trớt". Thay vì hỏi mình trong năm vừa rồi, ăn uống ra sao, tập thể dục mỗi ngày,.. họ chỉ chiếu vào kết quả xét nghiệm máu rồi kêu, uống thuốc. Ngoài ra, họ cũng muốn bảo vệ bằng hành nghề họ nên phải theo các quy trình được đưa ra do nhà thương hay Hiệp hội y sĩ Hoa Kỳ.

    Kỳ vừa rồi đi khám sức khỏe thường niên, mình đi vườn về nên mang giày nông dân, nặng 5 cân chưa kể có dính đất, bận áo quần, áo lạnh nên khi leo lên cân là lên hơn 10 cân, 165 lbs thay vì 154.8 lbs lúc bình thường. Độ đo này không chính xác, thế là BMI của mình hơn >25. Thế là ông bác sĩ kêu phải uống thuốc vì mập quá. Chán Mớ Đời

    Cứ 6 giây đồng hồ, là chúng ta có một người trên thế giới qua đời vì căn bệnh tiểu đường này. Cho nên ai có tiền thì mua cổ phiếu của các công ty sản xuất thuốc về tiểu đường và statins. Mình ghét họ nhưng vẫn phải mua cũng giống như Philips Morris bán thuốc lá vậy.

    Các chuyên gia cho rằng, bệnh tiểu đường là bệnh cấp tính, không chữa trị được như vị bác sĩ mình quen treo tấm bảng trên tường. Mình có theo dõi một Seminar của một bác sĩ bên Anh quốc, kể rằng ông ta cũng bị tiểu đường nên không biết nói gì với bệnh nhân của ông ta, ngoài việc theo kim tự tháp dinh dưỡng và tập thể dục trong suốt 20 năm trời. Đến khi ông ta tìm được cách chữa trị, tự trị liệu cho chính mình.

    Ông ta cho rằng, ông ta chỉ cần thay đổi chế độ dinh dưỡng. Thay vì ăn chay, ăn tinh bột, các chất dinh dưỡng tạo ra đường thì ông hạn chế hết, chỉ ăn protein như thịt cá thì giảm cân và từ từ bệnh tiểu đường biến mất, không cần uống thuốc.

    Làm sao để bình dân học vụ bệnh tiểu đường? Các chất dinh dưỡng khi tiêu thụ vào sẽ biến đổi một số ra glucose, tạo năng lượng cho cơ thể hoạt động. Lấy thí dụ như sau:

    Điển hình là vào mùa đông chúng ta phải sưởi ấm căn nhà. Muốn sưởi ấm, chúng ta cần những loại như cây, khúc gỗ hay nhánh cây để đốt, tạo ra năng lượng nhất là phải đóng cửa sổ và cửa ra vào để hơi ấm không thoát ra ngoài. Nhánh cây (tinh bột) thì chúng ta đốt cháy nhanh tàn, còn các khúc gỗ (chất đạm) cháy lâu hơn cành cây, các khúc cây to (chất béo) thì lâu nhất. Khi đã bị đốt hết thì còn lại tro tàn. Phải xử lý ra sao?

    Các tế bào của chúng ta cần nhiên liệu và ty thể như động cơ máy. Ty thể chúng ta hoán chuyển nhiên liệu thành ATP (Adenosine Triphosphate) giúp biến hoá trong cơ thể, đưa năng lượng đến các tế bào như xăng được bơm vào carburator và được bougie đốt cháy khiến các sú-bắp quay, tạo ra năng lượng khiến cho động cơ nổ chạy.

    Cơ thể dùng glucose, tinh bột, chất béo hay amino acid từ protein (chất đạm) để đốt tạo năng lượng cho ty thể. Tinh bột được đốt rất nhanh như mấy nhánh cây được lửa đốt cháy rất nhanh. Do đó sau khi ăn cơm, bánh mì,.. (tinh bột) chúng ta mau đói vì được "đốt" rất nhanh.

    Theo chế độ dinh dưỡng ngày nay, chúng ta ăn không những 3 bữa mỗi ngày mà có thể đến 5, 6 bữa. Sáng ăn lúc 7 giờ, đến 10 giờ chơi cái bánh hay trái chuối, trưa ăn cơm xong thì độ 3 giờ làm thêm cái bánh, hay chè khoai môn, khoai tây chiên khô, hay gì đó, ya-ua rồi tối đến ăn cơm chiều rồi 8-9 giờ tối ăn thêm khi xem xi-nê, truyền hình rất tình tứ với bắp rang trước khi đi ngủ.

    Đói thì phải lăn vào bếp ăn tiếp, do đó cứ vài tiếng là thấy đói lại. Khi hết nhánh cây thì chúng ta ra khỏi nhà lấy thêm nhánh cây đem vào (ăn) thì phải mở cửa để đem thêm nhánh cây vào sau đó đóng lại. Đó là công việc của tuyến tuỵ (pancreas), mở cửa để đưa glucose vào và đóng lại.

    Ăn tinh bột, tạo ra glucose rồi insulin
    Lúc mở cửa để đem nhánh cây vào (ăn) thì hơi ấm bị thất thoát khá nhiều. Một thời gian sau, cứ mở đóng hoài cánh cửa sẽ bị hư. Để hơi ấm không thoát ra ngoài, người ta đóng cửa, khoá lại. Hiện tượng này gọi là kháng insulin nhưng cơ thể cần glucose nên người ta phải tìm cách nhét insulin vào bằng cách uống thuốc hay chích như thể họ đục một cái lỗ trong tường rồi truyền vào than hay chất gì có thể đốt trong lò sưởi. Do đó có nhiều người gầy nhưng vẫn bị bệnh tiểu đường vì họ ăn nhưng không tạo ra được insulin, để truyền vào cơ thể vì cửa đã bị khoá chốt. Chán Mớ Đời

    Để mình tìm cách để bình dân học vụ về ăn tinh bột. Thay vì ăn ngày 3 bữa, chúng ta lại ăn snack, chè đủ trò giữa các bữa ăn. Cứ xem như mình đem vào nhánh cây nhiều quá nên nhét vào lò sưởi đầy nên thay vì cháy, chúng trở thành than. Chúng ta lại lấy ra than ra chất bên cạnh để bỏ nhánh cây khác vào. Dần dần than chất đầy nhà, chúng ta phải xây thêm mấy kho để chứa đó là chất béo dư thừa khi chúng ta ăn quá nhiều, khiến cho cái bụng bị phệ ra.

    Mình có giải thích chất béo theo kiểu tủ ngăn đá như sau: khi hai đứa con còn đi học. Mình mua đồ ăn ở Costco mỗi tuần, để nấu cho chúng ăn trong tuần. Con nít ăn như cọp nên phải tiếp tục đi mua vì tủ lạnh hết thức ăn nhanh. Khi chúng đi học xa thì quen mua ở Costco nên đồ ăn nhiều. Hai vợ chồng không ăn nhiều như xưa, ăn không hết nên lấy hộp bỏ vào rồi bỏ ngăn đá. Từ từ ngăn đá đầy thức ăn cũ (đó là chất béo nơi cái bụng hay chỗ nào khác trên cơ thể).

    Muốn hết béo thì chúng ta ngưng mua đồ ăn, lấy đồ trong ngăn đá ra hâm lại để ăn. Đó là cách vô thất, nhịn đói, để cơ thể lấy chất béo ở bụng và các nơi khác tiêu thụ, khiến cho chúng ta giảm cân. Tủ lạnh chạy ngon ơ, ít tốn điện. Đó là cách mình làm giảm cân và chất béo qua cách vô thất định kỳ. Ngày xưa, ông Xu Huệ ở Đà Lạt, có hướng dẫn thiên hạ vô thất. Xong om

    Trong khi chúng ta ăn chất đạm (protein) như đun mấy thanh củi thì lâu tàn hơn, ít phải đóng mở cửa để đem củi vào. Nếu dùng thân cây to (chất béo) để đốt lò sưởi thì cháy lâu cả đêm hay cả ngày. Lâu đói, ít ăn lại. Khi chúng ta ăn protein, chất đạm như đậu, thịt thì cảm thấy lâu đói.

    Mình chỉ tìm cách hiểu một cách bình dân học vụ cho dễ nhớ vì các từ ngữ y khoa khá phức tạp. Cơ thể con người không cần phải tiêu thụ tinh bột để sống. Chúng ta chỉ cần một ít glucose và fructose mà người ta gọi Gluconeognenesis polyol.

    Glucose gồm phân nữa là đường và phân nữa là fructose. Gạo, bánh mì, spaghetti, khoai là tinh bột glucose carbohydrate. Fructose là đường của trái cây.

    Khi glucose được thấm vào đường ruột, sẽ đưa thẳng lên đến não bộ, sau đó glucose sẽ đi vào trong cơ bắp dưới sự hướng dẫn của insulin. Đây mới là điều đáng nhớ là cơ thể chỉ cung cấp 4 gram của glucose cho mỗi lần, còn dư thì chuyển thành glycogen và chất béo. Như mình nói trên, là lò sưởi chỉ có thể chứa một số nhánh cây thôi nên không đốt cháy hết được nên chỉ ủ thành than (chất béo) rồi chứa trong kho.

    Người ta cho biết, một lát bánh mì có độ ngọt 5 muỗng cà phê glucose, mà một muỗng đường cà phê có độ 4 gr, xem như 20 gr nếu mình ăn một lát mì. Do đó khi đi mua thực phẩm, cần xem bao nhiêu gr đường rồi chia cho 4 là biết bao nhiêu muỗng đường. Mình để ý, mỗi lần đi Costco mua bánh croissant về ăn là vài ngày sau thấy lên cân ngay. Đồng chí gái không ăn nên sợ hư nên mình chơi mỗi lần 3 cái croissant. Chán Mớ Đời

    Từ lúc khám phá ra vụ này mình hết dám ăn bánh mì, croissant hay cơm,… nhắc lại là bệnh tiều đường là nguyên do không biến thể được glucose vào cơ thể. Bớt ăn tinh bột. Ra phố mình kêu phở không bánh phở.(?)

    Muốn chữa bệnh tiểu đường, giảm hàm lượng glucose vào cơ thể. Ăn rau cải, chất đạm và chất béo loại tốt. Mình phải lái xe 40 dậm để mua dầu olive loại chính gốc, từ trong thùng ra, thay vì mua ở siêu thị đều bị pha hết. Dầu olive tốt đều được bỏ trong chai thuỷ tinh màu đen để tránh ánh sáng. Cần nhất là không dùng dầu kỹ nghệ mà mình đã kể.

    Đồng chí gái kêu, sao mình có thể nhịn đói lâu. Lý do là mình bắt đầu ăn theo chế độ một ngày một bữa (One Meal A Day). Cơ thể từ từ quen. Lúc đầu mình ăn theo chế độ Intermittent Fasting, ăn trong vòng 8 tiếng, sau đó thì giảm dần. Sau này, ăn chất đạm hay chất béo thì thấy no lâu. Ăn đậu phụng, hạt nhân, óc chó, dầu olive thì không thấy đói vì các loại này là củi nên cháy lâu. Ăn thịt đủ trò thì no lâu, không đói như ăn bánh mì croissant hay cơm,…như xưa. Cơ thể thon lại. Tóc bớt bạc, hơi đen lại. Hi vọng vài năm nữa tóc sẽ đen lại hoàn toàn.

    Có dạo, đang tập ở Đông Phương Hội, một bác lớn tuổi, bổng nhiên quỵ xuống. Mình thấy bác hơi lộn xộn nên kêu người đứng cạnh chụp bác lại để tránh bị té ngã. Có chị y tá quen mấy cảnh này thêm tại nhà vì có mẹ già đã từng gọi cầu cứu nên lấy kim đâm 10 đầu ngón tay, cho máu rỉ ra rồi xoa dầu nóng, cho ăn viên kẹo, từ từ bác khoẻ lại. Có lần đồng chí gái, đi bộ với mình về, cô nàng bổng đổ mồ hôi như tắm, mình bắt mạch thì thấy chậm nên cũng lấy kim trong ví ra để châm 10 ngón tay, xoa dầu rồi lấy mật ong pha nước ấm cho uống mới đỡ lại. Từ vụ bác đang tập bị quỵ ngã, mình thủ trong ví 2 cây kim mà người ta dùng để chích lấy máu đo tiểu đường. Khi gặp ai bị vụ này thì cứ rút kim ra chích ở 10 ngón tay để giúp cho máu lưu thông. Điển hình là khi mình mở vòi nước, không chảy thì mở nắp bình nước thì sẽ giúp nước thoát ra.

    Trường hợp máu thiếu glucose. Thường cơ thể thấy đầu nhẹ, đổ mồ hồi và ít cảm nhận. Lý do nhiều insulin


    Có nhiều glucose trong máu vì ăn quá nhiều tinh bột, ít insulin, ít thuốc tiểu đường. Trường hợp nặng có thể đưa đến tử vong.

    Hiện tượng này được xem là thiếu đường (hypoglycaemia) đó là hậu quả của bệnh tiều đường. Ngoài ra có một hiệu ứng khác là quá nhiều đường thì gọi là hyperglycaemia.

    Nhớ hình ảnh này, khi chúng ta ăn nhiều tinh bột, các mạch máu sẽ bị cứng như miếng bánh mì nướng, sẽ kể sau lần sau nếu nhớ.

    Cách tốt nhất là nên tìm cách giảm chất đường trong máu. Mình có độ đường được xem là pre-diabetes, tiền tiểu đường. Lý do được giải thích như sau: khi chúng ta bỏ miếng bánh mì vào lò nướng thì miếng bánh mì sẽ bị cứng dòn và hơi bị cháy. Hiện tượng được gọi là Advanced Glycation End (AGE). Được biết đến là phản ứng Maillard do một khoa học gia người Pháp tên Louis Maillard khám phá và được các công ty thực phẩm sử dụng để làm thức ăn bán cho chúng ta.

    Tháng trước, mình thử làm bánh mì để xem phản ứng hoá học khi nhồi bột, để tìm hiểu hiện tượng, phản ứng hoá học của bột mì và men và độ nóng. Thôi hơi dài, ngưng ở đây, sẽ viết tiếp lần sau (còn tiếp)

    Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen
    Nguyễn Hoàng Sơn



    Attached Files

  • Font Size
    #2
    Cũng may là chuyện kinh nghiệm cá nhân đăng vô đây thì đở bị "chặt chém", nếu bỏ vô mục y tế-sức khỏe là gặp rắc rối ngay. Chuyện bệnh hoạn đã có bác sĩ, bệnh viện lo rồi nên chẳng có ai bận tâm nhiều, cứ mặc sức ăn uống, sinh hoạt bừa bải, cùng lắm là bỏ tiền để... phục hồi sức khỏe. Còn ông Sơn đen này, lo đi trồng bơ, cho thuê nhà mà kiếm sống, vui chơi với "đồng chí gái", thế là vui vẻ suốt kiếp rồi, nói năng linh tinh làm chi! CHÁN MỚ ĐỜI

    Comment


    • Font Size
      #3
      Trời kêu ai nấy dạ, có nói vòng vo thì cũng vậy thôi! XONG OM

      Comment

      Working...
      X