Cún yêu mày nhả ngay ra
Bưởi này chị để bày ra nhử mồi
Ông còn chẳng dám nặn nhồi
Chỉ hôn rất nhẹ đôi môi chờn vờn
Bao năm gìn giữ căng tròn
Vậy mà mày dám bập mồm vô nhay
Ông mà nhìn thấy lại cay
Chưa đầy năm phút mày bay nhà hàng
Tối bày ra mẹt ra sàng
Cầy tơ đủ món đắt hàng lắm cưng
Chị về em chỉ được mừng
Chứ không được nhảy tưng tưng rồi vồ
Chẳng may răng nhọn xước vô
Lão í mà xót em chờ vặt lông
Mày còn lạ gì tính ông
Nâng niu cưng lắm cặp bòng chị đây
Cũng vừa có cách mấy ngày
Quang Thiên hàng xóm với tay đòi sờ
Cái lão hay thẩn hay thơ
Hay rình chị tắm mày nhờ ...nhớ không?!
Lão í bị bịnh nghiện bòng
Cứ đòi zờ ngực zờ mông chị hoài
Lên fây lão phát hơn đài
Bị ông sút bóng bạt tai luôn à
Giờ thì thách lão...chạy xa
Đâu dám léng phéng chỉ là nhìn thôi
Đã vậy chị cứ trêu ngươi
Cứ khoe mờ ảo ghẹo đời lão ta
Thôi nào ngoan lắm nhả ra
Đừng nhay thêm nữa người ta lại buồn
Ông mày cứ mải bán buôn
Quang Thiên lão biết lại luồn sang ngay!!!
Thực tình thơ lão cũng hay
Mấy lần chị đọc cũng say lão à
Giờ mày ra trước cửa nhà
Thấy lão ta đứng thì là...kéo vô?!!!
Đầu Long