A nô...cho cái U Bờ
Chồng mình say quá quay đơ giữa đường
Nhìn nó co quắp mà thương
Mau mau đến nhé cuối đường Dốc Mông
Mày qua khe rốn đèo bòng
Đến ngang chợ mận bồng con tao chờ
Hôm nay từ sáng tinh mơ
Vợ chồng xuống chợ sương mờ lối đi
Mình dắt ngựa ..chồng nó phi
Cả hai háo hức được đi chơi cùng
Đến chợ lỗ tai bùng nhùng
Gọi nồi thắng cố to đùng xả hơi
Ăn thì phải uống mới vui
Chồng mình nó gọi cả gùi rượu ngô
Rót tràn ra bát thật to
Uống cho thoả thích khỏi lo say mềm
Cả tháng có một chợ phiên
Cứ vui trước đã hết tiền ngại chi
Con ngựa chồng cưỡi lúc đi
Mình đem bán nốt thôi thì ...cứ vui
Chiều tà sắp rụng mặt trời
Chơi nhiều uống lắm rã rời chân tay
Chồng mình ngấm rượu lăn quay
Còn mình mới chỉ hơi say chút à
Phong tục của người Mông ta
Chợ phiên đã xuống thì là phải say
Vui chơi ngất ngưởng cả ngày
Chẳng lo tiền bạc cái mày..nhớ nha..
Bây giờ tính chuyện về nhà
Mặt trời khuất núi sợ ma trong rừng
Thôi giờ chẳng thể lừng khừng
Đã sung phải sướng đến cùng...tắc xi...
(Thơ Đầu Long)
lụm trên net