NGƯỜI TÙ KIỆT XUẤT
Đại Úy Nguyễn Hữu Luyện, xuất thân Khóa 4 Trường BB Thủ Đức, bị bắt trong một chuyến nhảy ra Bắc, bị tù CS 21 năm.
Sau khi tới Mỹ, mặc dù đã ngoài 60, Ông vào học đại học, đến gần 70 tuổi vẫn còn học cao học tại Trường Đại Học Boston.
Trong khi theo học tại đây, Ông phát hiện ra Trung tâm WJC thuê mướn các thợ viết CS nòi để nghiên cứu và soạn tài liệu về người Việt tỵ nạn CS, việc này tương tự như thuê người của Đức Quốc Xã viết về người Do Thái vậy.
Sau đó Ông đơn thương độc mã đứng ra kiện Trung tâm WJC. Đồng bào tỵ nạn cs hưởng ứng nồng nhiệt, quyên góp hơn $100.000 cho quỹ pháp lý của Ông.
Trong những người bị tù csvn hơn 20 năm có các nhân vật nổi tiếng như :
- Nhà Giáo Nguyễn Chí Thiện,
- Đ/U QLVNCH Nguyễn Hữu Cầu , nhưng Người Tù Kiệt Xuất thì chỉ có một :
- Đ/U QLVNCH Nguyễn Hữu Luyện.
Đây là người sau 20 năm bị bắt vẫn còn tuyên bố :
“Tôi Nguyễn Hữu Luyện, đại úy Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa… tôi chưa thua các anh.Tôi mới thua một trận, chưa thua cuộc chiến này”..
– Bắt Nguyễn Hữu Luyện đi lao động, anh nói :
“Các anh có thể giam tôi, bắn tôi, nhưng danh dự của một sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa không cho phép tôi làm những công việc mất nhân cách. Quy chế sĩ quan không cho phép tôi làm như vậy”.
Tôi đã nhiều lần định viết về những người tù kiệt xuất của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa :
Những anh em Biệt Kích Dù, những người " từ trên trời rơi xuống ,” nhưng tôi cứ lần lựa mãi.
Lười biếng thì chỉ có một phần.
Lý do chính yếu là những người bạn tù mà tôi bội phần cảm phục ấy đang ở trong một tình trạng hết sức khó khăn.
Chúng tôi đi cải tạo sau tháng 4 đen 1975, dù đớn đau, khổ nhục đến đâu, vẫn có tên, có tuổi, hằng tháng, hằng quý vẫn còn liên lạc được với gia đình. Anh em, bè bạn ở nước ngoài vẫn còn có chút âm hao để mà theo dõi.
Những anh em Biệt Kích Dù thì đúng là :
- “ thượng diệt, hạ tuyệt ”
– không có quân bạ, quân số, không có tên có tuổi nào được đăng ký, không có chính phủ nào, quân đội nào công nhận có những con người ấy ở dưới tay.
Không được liên lạc với ai, coi như không còn hiện diện trên trái đất.
Ở trên trời rơi xuống Bắc Việt vào đầu thập niên 60 thời Đệ Nhất Cộng Hòa, những anh em Biệt Kích Dù đã tham dự một cuộc chiến tranh tối mật (secret war).
Những người tình nguyện tham gia cuộc chiến này đã tự coi như mình đã chết; nhảy xuống, tìm được địa bàn hoạt động, trà trộn được, ẩn dấu được là sống, là thi hành xong nhiệm vụ, nếu bị lộ, bị bắt, bị giết thì :
“ Anh tự lo liệu cho cái thân anh, không có cơ quan nào, tổ chức nào đứng ra can thiệp hay bảo trợ cho anh được ”.
Những người tù “đứt dây rơi xuống " này không được hưởng chút quyền lợi nào từ quy chế tù binh (Genève) các cơ quan nhân đạo quốc tế như :
- Hội Hồng Thập Tự
- Hội Ân Xá Quốc Tế cũng không biết làm sao để can thiệp, vì các anh đâu có quân bạ, quân số, đâu có tên có tuổi được đăng ký hợp pháp ở một chính phủ nào.
Dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa, (thời tổng thống Ngô Đình Diệm),, nghe nói đại tá Lê Quang Tung, em là thiếu tá Lê Quang Triệu phụ trách công tác này.
Ở đàng sau có cơ quan tình báo hay phản gián nào của Mỹ yểm trợ hay không, điều này ai cũng hiểu là phải có, nhưng cơ quan nào :
CIA hay thuộc cơ quan tình báo Ngũ Giác Đài, không ai dám đoan chắc, mà cũng không ai dám biết
.Nghe nói những người được tuyển chọn vào Biệt Kích Dù tham gia vào cuộc chiến tranh tối mật, ngoài những người khả năng đặc biệt về nghiệp vụ như :
- Tình báo, truyền tin, phá hoại, trà trộn dưới đồng bằng, ẩn dấu trong rừng sâu .
- Chiến đấu với đối phương, với bệnh tật, với thiên nhiên .
- Được trang bị thật kỹ từ A đến Z về mưu sinh thoát hiểm, họ còn phải là :
- Những người tuyệt đối tin tưởng vào quốc gia, vào lãnh tụ.
“Sống không rời nhiệm vụ, chết không bỏ lập trường” đó là vũ khí chung của anh em Biệt Kích…..
.Nghe nói những người được tuyển chọn vào Biệt Kích Dù tham gia vào cuộc chiến tranh tối mật, ngoài những người khả năng đặc biệt về nghiệp vụ như :
- Tình báo, truyền tin, phá hoại, trà trộn dưới đồng bằng, ẩn dấu trong rừng sâu .
- Chiến đấu với đối phương, với bệnh tật, với thiên nhiên .
- Được trang bị thật kỹ từ A đến Z về mưu sinh thoát hiểm, họ còn phải là :
- Những người tuyệt đối tin tưởng vào quốc gia, vào lãnh tụ.
“Sống không rời nhiệm vụ, chết không bỏ lập trường” đó là vũ khí chung của anh em Biệt Kích …..
Như mọi người đã biết, , cuộc chính biến 1 tháng 11 năm 1963 đã làm sụp đổ nền Đệ Nhất Cộng Hòa, anh em tổng thống Ngô Đình Diệm bị hạ sát . Người rất thân tín, người ủng hộ đến cùng anh em tổng thống Diệm là :
Anh em đại tá Lê Quang Tung, thiếu tá Lê Quang Triệu tất nhiên cũng bị triệt hạ theo.
Các anh em Biệt Kích Dù sau tháng 11 năm 1963, khi anh em tổng thống Diệm chết đi, khi anh em người chỉ huy chiến dịch là Lê Quang Tung-Lê Quang Triệu bị hạ sát, đã bị rơi vào tình trạng rắn mất đầu.
Sự tan vỡ như thế là không tránh khỏi.
Không biết có một sự kiện “vỡ kế hoạch” vô tình hay cố ý nào không, nhưng các anh em Biệt Kích Dù ra Bắc lần lượt bị phát giác,bị truy bức, bị giết và bị bắt.
Không ai biết rõ hay biết mà không ai dám nói ra, đã có bao nhiêu Biệt Kích Dù ra Bắc, công trạng họ lập nên được những gì ?
Bao nhiêu người sống, bao nhiêu người chết ?
Chiến tranh tối mật nên những người thực hiện sống hay chết đều nằm trong bóng tối.
Đó là quy luật của cuộc chơi. Một cuộc chơi quyết liệt và tàn nhẫn.
Có nhiều người cho rằng trong bất cứ cuộc chiến tranh nào, người có công nhất chưa chắc đã là viên thống soái chỉ huy ba quân tướng sĩ, mà người có công nhất có thể là người chiến sĩ vô danh chết chồng đống trong chiến hào, chết âm thầm trong rừng sâu, chết lạnh lùng dưới biển cả.
Thời gian cũng như lòng người, đều vô tình như nhau. Nào ai còn nhớ trong biết bao nhiêu người chiến sĩ Biệt Kích Dù ra Bắc đầu thập niên 60 năm ấy, ai còn, ai mất ?
Còn tiếp ,
Comment