Mấy năm gác cổng trông nhà
Chẳng may mất trộm thì là ...tan xương
Nghĩ đời bèo bọt phấn hương
Sống phận tôi tớ lựa đường ...vẫy đuôi
Dao sắc chẳng gọt được chuôi
Đành chịu oan khuất khóc cười nhân gian
Nhiều khi bầm ruột tím gan
Cũng đâu có dám ..thở than.. một lời
Bao nhiêu đen trắng trên đời
Chẳng có chỗ đổ là rơi đầu mình
Đến ả gà mái còn khinh
Thằng mèo ăn vụng mắng mình ...đồ ngu..!!!!
Nhiều lần cũng muốn đi tu
Lánh mình cửa phật...bớt hư..thói đời
Nhưng chùa chỉ có oản xôi
Mà mình thèm thịt không xơi ..được à!!!
Cố chờ con mụ mái già
Tham ăn mắc tóc tự tra tay còng
Bây giờ cờ đến tay ông
Xem còn ai dám chơi ngông coi thường
Gặp thời một bước ngôi vương
Tự nhiên em út người thương cũng nhiều
Một khi gió đã đổi chiều
Ngôi cao lừ mắt..lạc xiêu bao hồn
Thằng mèo ...hổ báo cáo chồn
Giờ thì vâng dạ..anh khôn...anh tài
Mụ gà quang quác như đài
Rạp mình ỏn ẻn xá dài ...thưa anh
Cơm bưng điếu đóm cho nhanh
Rượu tây tiến cúng em dành ...đã lâu...
Rồi còn ....anh cảm thấy sầu
Chân dài em tuyển đứng đầu ...hót gơ...
Đúng là đời đẹp như mơ
Tiền quyền mỹ nữ bất ngờ đến tay
Tội gì tỉnh mãi ....không say
Thôi thì cố hưởng những ngày đế vương
Tội gì tuyệt sắc ...không thương
Rượu tây không uống...dù vương lao tù
Đời mà...có luật bù trừ
Cam lai khổ tận không hư...mới kỳ!!!
Đầu Long
Comment