Thằng ni...mày dám đòi quà?!
Bà tương hòn gạch tan cha mặt mày
Lâu nay mày xới mày cày
Mày nhồi mày nặn bà đây phải chiều!!!
Chẳng bù cái lúc chớm yêu
Nâng lưu cung phụng thân Kiều bà đây
Mày khen bà trắng giống tây
Lại pha mình hạc nên gầy giống ta
Nhìn xa mày nói thiên nga
Ngắm gần mày nói bà là Thuý Vân
Khen bà rực rỡ trong ngần
Điêu Thuyền tái thế mười phân vẹn mười
Làm bà phải nở nụ cười
Như hoa hàm tiếu dâng mời mày xơi
Mày vùi mày dập tả tơi
No xôi chè chán là rời ..bà luôn
Thiếu mày bà thoáng chút buồn
Làm gì đến nỗi phải tuôn giọt sầu
Mày đâu phải mối tình đầu
Chỉ như khách trọ qua cầu ...là xong!!!
Xa mày đâu thấy nhớ mong
Coi như gã Sở bà phòng lần sau
Tuy rằng nhiều lúc thấy đau
Cũng đành an ủi mình câu ...nhiều qùa!!!!
Nào là váy áo túi da
Nào giầy nào dép hiệu là Gù xi(Gucci)
Kể cả đôi bốt đang đi
Toàn là đẳng cấp phải chi khối tiền..,
Giờ mày xót của mày điên
Đòi bà trả hết....tao hiền lắm sao?!!!
Trả tao má thắm môi đào
Bao lần ân ái tao trao cho mày?!!!
Khôn hồn mày lượn đi ngay
Thực ra bà cũng đang cay lắm rồi
Thấy mày bà tiếc đĩa xôi
Trách mình khờ khạo đi mời Sở Khanh!!!
Biết đi..khuất mắt cho nhanh
Kẻo không bà đập tan tành mặt mi
Bây giờ thích trả những chi
Cái đồ biến thái mặt lỳ..cút ngay!!!
Đầu Long