Anh chờ em không biết có hoa tàn
Có trăng khuyết có mưa chiều sương tối.
Anh chỉ biết có nỗi lòng mong đợi
Anh chờ em chẳng nghĩ tới thời gian....
Đứng chờ em dẫu vất vả gian nan
Gối có mỏi chân tê không màng tới
Anh cũng chỉ có nỗi lòng mong đợi
Anh chờ em chẳng dám nghĩ tới ai....
Em biết không có mấy cô chân dài
Cứ ve vãn nài anh đi nhà nghỉ
Anh đâu dám dù chỉ trong suy nghĩ
Vì đời này anh yêu chỉ mình em...
Anh chờ em dù biển cạn sông khô
Núi có tan dưới bầu trời rực lửa
Chờ đến lúc đời anh không còn nữa
Anh vẫn chờ nếu chưa gặp được em...
Anh chờ em dù buốt giá đêm đen
Dù thân anh có tàn rồi hóa đá
Anh vẫn chờ không oán than gì cả
Vì đời này anh đã quá yêu em...
Bùi Khương