Bụi Cát Lấm Tà
Đừng cô! Đừng cúi nhặt hoa
Khéo không bụi cát lấm tà áo tơ
Sắc hồng nhạt...loạn màu thơ
Tôi câu chữ loạn, loạn lời! Ý quên
Mời cô vén áo, yên lên
Chậu hoa tôi đặt cạnh bên rồi về
Nhà cô hẳn cuối con đê
Hay tôi theo tiễn cà kê đỡ buồn
Cô nàng nghe anh Mơ nói thế...hai chân đạp xe chạy như dông, bỏ luôn chậu hoa lại nằm lăn lóc bên đường! Khà khà.
Thân,
Nhị
Comment