Hai Nghìn Ngày Đêm! Năm Mùa Lá
Ta đã hai nghìn đêm thắp nến
Hai nghìn ngày nắng bến, mưa bờ
Hai nghìn trang giấy trắng, mực thơ
Vần âm nhớ! Thương tơ, tưởng hạt
Ta đã năm mùa thu gió ngát
Năm mùa theo lá lạc dấu trên đàng
Năm mùa theo trăng mù ngõ mây sang
Sương khói kín vườn hoang sơ cỏ úa
Ta đã khóc! Áo người xưa tà lụa
Áo người xưa một thủa chiếm ngự hồn
Áo người xưa hò hẹn tam quan môn
Chân dạo dưới bóng hoàng hôn phố biển
Ta thơ thắp nến hai nghìn đêm luyến
Hai nghìn ngày kể chuyện tình xa
Hai nghìn trang giấy trắng mực đà
Buồn tím mực! Tím tà thu áo tím
Ta đã thức năm mùa nghe trống điểm
Năm mùa cây rụng lá chiếc xạc xào
Năm mùa tay khêu ngọn bấc thấp, cao
Thơ ta kể chuyện mình bao thu trước
Em đã đọc nhưng em nào hiểu được
Tình ta đâu! Em nào hiểu gì đâu
Hai nghìn đêm, ngày tóc nhuộm sầu
Mùa lá đổi...úa mầu thu! Lá rụng
Cố Quận
Comment