Announcement

Collapse
No announcement yet.

Nhược điểm lớn nhất của con người là: Không thích nghe lời thật lòng

Collapse
X
Collapse
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Font Size
    #1

    Nhược điểm lớn nhất của con người là: Không thích nghe lời thật lòng

    Khi nói thật, thường hay làm mất lòng người, cho nên bạn bè muốn nói thật càng ngày càng sẽ ít, ai cũng muốn nói tốt và kèm theo lời hay ý đẹp.

    Nếu có ai đó hỏi, bạn có thích nghe sự thật hay không? Bạn sẽ trả lời ra sao?

    Có người sẽ tránh né không muốn nghe, có người từ chối thẳng thừng, cũng có người sẵn lòng lắng nghe. Khi bị người nào đó chỉ ra lỗi lầm, lắm khi trong lòng bạn sẽ không tránh khỏi cảm giác thấy khó chịu, thậm chí còn nổi giận vì điều này thật là quá "nói trúng tim đen".

    Sự thật làm mất lòng, đó là lý do khiến cho nhiều người không hề muốn nghe lời thật lòng hoặc nhận xét công tâm về bản thân họ. Song thái độ đối với vấn đề này cũng thể hiện ra một phần bản tính con người của bạn.

    Sự thật làm mất lòng
    Sự thật mặc dù là đau đớn, trần trụi nhưng cũng không nên bài trừ nó, mà hãy tiếp nhận bằng trái tim rộng mở. Chỉ có như thế, chúng ta mới học hỏi và tiến bộ từng ngày, nhìn nhận đúng cách mà chúng ta đang sống và đối xử với cả thế giới này.

    Người xưa thường nói, bạn bè cũng là người thầy giỏi. Vì thời gian giao tiếp nhiều hơn nên họ có đủ cơ hội để nhìn thấu bản chất của chúng ta. Nhưng đôi khi, bạn bè khí nói ra lời thật lòng về mình, chúng ta thường thấy tức giận, bất mãn, cho dù đối phương có nói đúng đi nữa, chưa chắc bản thân bạn đã chấp nhận. Ngay cả khi nhận thấy ra những thiếu sót, bạn cũng sẽ nổi giận vì đã làm cho bạn bị mất thể diện, lòng tự tôn bị phá hủy.

    Một cư dân mạng đã chia sẻ câu chuyện ở chốn công sở của mình lên mang xã hội như sau:
    Nhớ cách đây hơn 10 năm, tôi làm việc trong một công ty, lúc đó mỗi lần họp, đồng nghiệp khen ngợi lẫn nhau, mặc dù vấn đề tồn đọng trước mắt vẫn chưa được giải quyết, mỗi người đều có khuyết điểm cần phải sửa chữa để cho công việc diễn ra tốt hơn. Chỉ có mình tôi là hoàn toàn chỉ nói về công việc, vì tôi thực sự không thể nói ra những lời giả lả, không một chút giá trị này. Thế là tôi đã bị gắn với cái mác "quá nghiêm túc, EQ không cao".

    Dần dần, tôi thấy rằng công ty này không phù hợp với người
    "chưa hiểu những quy tắc bất thành văn nơi công sở" như tôi. Thế là tôi quyết định ra đi.
    Không lâu sau, đồng nghiệp cũ khi xưa cũng khá thân với tôi có kể rằng, bộ phận đã tan rã vì nhân viên không hoàn thành công việc, lỗi lầm xảy ra thường xuyên.


    (Minh họa)
    Nhận xét theo công tâm, đôi lúc khiến cho chúng ta mất đi nhiều người bạn vốn nghĩ rằng có thể đi cùng mình thêm đoạn đường rất xa. Nhưng khi động chạm đến lòng tự trọng thì ít ai có thể đủ tỉnh táo để nhìn nhận vấn đề một cách đúng đắn và chân tình.

    Biết nghe lời trần trụi cũng là cách sống thông minh
    Có một câu chuyện ngụ ngôn kể rằng, từ lúc xa xưa, "dối trá""sự thật" cùng tắm trên cùng một dòng sông.

    "Dối trá" tắm xong trước và mặc bộ quần áo của "sự thật" rồi bỏ đi mất, nhưng khổ nổi, "sự thật" lại không chịu mặc bộ quần áo của "dối trá".
    Sau này trong mắt mọi người chỉ có thể tiếp nhận những lời nói dối thích đội lốt nói thật chứ khó mà chấp nhận được sự thật trần trụi "không mặc quần áo" kia.

    Bởi lẽ, trái tim con người phức tạp vô cùng. Nói thật thường làm mất lòng người, cho nên bạn bè nói thật càng ngày càng ít, ai cũng muốn nói tốt và lời hay ý đẹp.

    Người chỉ thích nghe điều tốt chẳng khác nào như thích nói dối, mình nói dối cũng ép người khác nói dối theo. Khi hỏi người khác, "Bạn cảm thấy tôi là người như thế nào?". Câu trả lời lúc này có thể quyết định mối giao du có được bền lâu hay không. Đương nhiên ở đây chúng ta đặt trong trường hợp người chỉ thích nghe lời nói tốt, nếu với người sống bình dị và không cầu kỳ, so đo thì mọi chuyện đã không có vấn đề gì xảy ra.

    (Minh họa)
    Biết ca ngợi, biết khuyến khích người khác là một biểu hiện của người có EQ cao. Nhưng không phải luôn khen ngợi thì được xem là biết cách đối nhân xử thế. Lắm lúc, người luôn ca tụng, khen ngợi bạn không xuất phát từ sự thật lòng, mà chỉ là muốn lấy lòng bạn. Người dám nói ra những khuyết điểm của bạn, mặc dù có nguy cơ phá hủy mối giao du, nhưng đây mới là người bạn thật sự.

    Kết giao với người không ngại chỉ ra những thiếu sót của bạn cũng là một sự khôn ngoan và trí tuệ. Bởi lẽ bạn bè không nhất thiết lúc nào cũng phải khen ngợi, nói tốt về nhau.

    Người thấy vui mừng khi được nghe những điều tốt đẹp về mình và chán ghét khi nghe sự thật, tất cả đều đang sống trong sự dối trá và bị lừa dối. Chỉ có những ai đủ can đảm nhận lấy phê bình, chê trách, dám đối mặt với khuyết điểm của bản thân thì mới có thể tự sửa chữa, tự hiểu đúng về mình, mới không bị nhiều sự bất ổn trong thế giới ngoài kia quật ngã.

    Không sống bằng suy nghĩ của người khác và đạt được sự tự do của tâm hồn là cách sống của người có trí tuệ cao, nhân phẫm đáng quý.

    ST
    Attached Files

  • Font Size
    #2
    Thật ra, vấn đề này không hề đơn giản và dể giải quyết mà không gây ra nhiều chuyện thị phi, phiền toái và xích mích với người sống chung quanh mình. Cá nhân tôi đã từng thử làm qua, từng hứng lấy ác cảm của người khác vì đã dám nói thật, nói hết những gì còn khuất tất trong lòng (chớ không phải là "ấm ức") ở những người thân quen, bạn bè tri kỷ. Thôi thì, tốt nhất là giử im lặng, tránh nói ra lời thật (vì dể biến thành lời "dèm pha" này nọ) may ra còn có chổ đứng tương đối "bình đẳng" với mọi người và tránh cho bản thân phải trải qua những biến động không đáng có nếu cứ mãi mê tranh luận, giải bày dài dòng văn tự!! Các bạn thấy như thế nào với chuyện "thật lòng" này????

    Comment

    Working...
    X