TÁI THẨM ĐỊNH QUÂN ĐỘI VIỆT NAM CỘNG HÒA
(Bài diễn thuyết của Lewis Sorley tại Trung Tâm Việt Nam,
Đại Học Texas Tech Lubbock,
Ngày 17 tháng 3 năm 2006)
A Lecture Delivered at the Vietnam Center Texas Tech University Lubbock, Texas 17 March 2006 by Lewis Sorley)
http://nguyentin.tripod.com/arvn-sorley-2.htm
*****
~ Lê Bá Hùng chuyển ngữ ~
Huy Hiệu Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa
Không thể nào mà chỉ trong có một bài biên khảo thôi, mà chúng ta lại có thể bàn luận được tới mọi khía cạnh về khả năng của Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa xuyên suốt qua một tiến trình nỗ lực lâu dài và phức tạp như là Cuộc Chiến Việt Nam.
Vì vậy, trong sáng hôm nay, tôi xin được chỉ nói đến một vài khía cạnh đã được chọn lọc trước, và sẽ trình bày qua hình thức của tám phần, với hai phụ đính ‘sidebars’ và một kết luận rất ngắn gọn.
Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa vẫn thường trao thưởng những huy chương chiến trận cho các quân nhân Mỹ từng phục vụ trong Cuộc Chiến Việt Nam.
Mỗi huy chương thì cũng đều được gắn theo dây một mãnh kim loại cong cong có khắc sẳn trước “1960 – *”.
Cái niên hiệu còn thiếu đó, thì sau cùng, đã không bao giờ được bổ túc, vì những lý do thật hiển nhiên, nhưng đối với chúng ta thì cái năm 1960 khả dĩ thích đáng để đánh dấu được như là một khởi điểm được (một trong số khá nhiều niên hiệu mà cũng có thể chọn được).
Từ thời điểm đó trở đi, quy trình tiếp tục tăng gia và cuối cùng là sự can dự quy mô của Hoa Kỳ vào Cuộc Chiến Việt Nam cũng đã giúp cho chúng ta có được một vị thế thuận lợi hầu ước lượng và đánh giá khả năng của Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa trong suốt thời kỳ 1960-1975.
Cách đây vài năm, tôi đã xuất bản một bản phân tích về thành tích của QLVNCH trong cuộc tổng công kích Phục Sinh Mùa Hè Đỏ Lữa năm 1972.
Tôi đã đặt tựa là :
“Courage and Blood ~ Can Đãm và Máu Xương” , và bài đã được đăng trên Parameters, tạp chí của Army War College (Trường Cao đẳng Lục quân Hoa Kỳ).
Sau đó, ông Douglas Pike, ►► người đã quá cố, có phê bình về bài đó trong một ấn bản định kỳ của ông là Indochina Chronology ~ Niên Đại Đông Dương :
Douglas Pike
https://en.wikipedia.org/wiki/Douglas_Pike
(1924 – 2002),
Cass Lake, Minnesota, United States
Lubbock, Texas, United States
“Một cách chậm rãi nhưng vững vàng, đã có những nỗ lực nhằm điều chỉnh lại sử sách và tái phục hồi uy danh của người lính miền Nam Việt Nam”, ông đã viết như vậy và đã viết tiếp :
- “ Những người lâu nay vẫn thường cứ bị bôi nhọ bởi những tay phóng viên truyền hình ngu si cùng bọn tả phái có bằng cấp vì một ý đồ đượm tính ý thức hệ nào đó.
Các bài viết của Sorley có thể được xem như là đã tái phân tích về sử học và ông quả là hình ảnh tiêu biểu như là của một tiểu điền chủ đang miệt mài cày lại mảnh ruộng mà thôi”.
1
Tôi đã vẫn mãi luôn biết ơn sự phân tích đầy khích lệ đó và cũng cầu mong giáo sư Pike bây giờ vẫn còn ở đây với chúng ta, để nhận ra được là :
Bằng cách nào mà sử sách ngày nay đã cứ càng ngày càng súc tích với đầy tài liệu và ghi nhận một cách khách quan sự trưởng thành oai hùng và cuối cùng thật là toàn vẹn của Quân đội Việt Nam Cộng hòa.
1 Douglas Pike, “Bibliography: Periodicals,” Indochina Chronology (April-June 1999), trg 1.
https://www.youtube.com/watch?v=709YvbF5A0Q
Chỉ khi Hoa Kỳ từ chối không còn chịu thực hiện các cam kết với Nam Việt Nam, trong khi các đồng minh của Bắc Việt thì vẫn cứ tiếp tục và còn thực sự tăng gia viện trợ mạnh mẽ cho cái nước chư hầu của họ, thì các đồng minh xui xẻo của chúng ta đã mới bị địch tràn ngập và đành phải thua trận mà thôi .
Mãi cho đến ngày nay thì vẫn chưa hề có được một tài liệu nhằm đánh giá toàn diện về sự phát triển và khả năng của QLVNCH, xuyên suốt những năm được bành trướng và mở mang, mà chỉ dựa trên những gì chung chung mà thôi.
Tuy bị giới hạn về thì giờ ở đây, tôi hy vọng vẫn sẽ cung cấp được những chi tiết khả dĩ giúp khởi đầu cho việc chỉnh sửa cái tầm nhìn thiếu sót, bất công và méo mó đầy thành kiến vì lý do khác hệ tư tưởng đối với QLVNCH, mà mãi cho đến ngày hôm nay phần lớn vẫn đã đại diện cho sự hiểu biết thông thường.
Người Mỹ đã rất ít hiểu biết về cuộc chiến Việt Nam, mặc dù nó đã kết thúc cách đây hơn cả ba thập niên rồi.
Điều đó cũng có phần là vì nó đã bị đưa ra trình làng bởi bọn phản chiến , hay ít ra thì cũng là bởi những kẻ chỉ biết phản đối và từ chối tham gia cuộc chiến đó, và do đó, vì chính lợi ích ngay chính cho chúng, đã cố tình nói xấu với mọi điều tàn tệ nhất có thể có được về cuộc trường chiến đó, mà thậm chí, trong nhiều trường hợp, lại còn là hòan toàn sai lệch với sự thật mà thôi.
James Webb đã từng nêu rõ số giới truyền tin, giới học giả và tài tử Hollywood như là là những nhóm “có mối lợi lớn để cuộc chiến đó phải bị nhớ lại như là đã không cần thiết mà cũng không thể nào thắng được mà thôi”.
https://www.washingtonpost.com/news/...me-hanoi-jane/
2
Sự kiện là, một phần nào đó, họ cũng đã từng chế ngự trong những cuộc đối thoại công cộng, thì cũng đã giúp giải thích là tại sao bao người đã phải có một cái nhìn quá ư là méo mó về cuộc chiến đó, thậm chí trong cả ba thập niên kế tiếp sau đó.
Các vụ méo mó này thì lại cứ lan tràn, từ việc dám phỉ báng người miền Nam Việt Nam, cũng như là cách cung xử của họ trong suốt một cuộc tranh đấu dai dẳng và đầy khó khăn, chiếu theo lời tuyên bố đầy tính đê tiện khét tiếng của y thị Jane Fonda, là những tù binh Mỹ khi được hồi hương đã báo cáo từng bị hành hạ và tra tấn một cách có hệ thống bởi bọn chủ tù, thì đều là những tên “nói láo” và “đạo đức giả”. (Đoạn này KHÁC màu do người chuyển ngữ để nhấn mạnh)
https://www.bbc.com/vietnamese/world-47966434
Nay thì đã đến lúc chúng ta phải vượt qua, phải lật qua cái trang sử của những âm mưu tiêu cực, nhằm không ngừng, một cách đen tối, để vu cáo trong một âm mưu cực kỳ chỉ để bôi nhọ, do mục đích chính trị, Quân đội Cộng Hoà Việt Nam, mà từng đã cứ tiêu biểu trong các cuộc trao đổi công khai về cuộc chiến đó.
2 James Webb, “History Proves Vietnam Victors Wrong,” Wall Street Journal (28/4/2000).
Comment