CHINH PHỤ CA
Đêm đơn khóc chẳng nên lời
Bóng vàng trên vách ngỡ người mình thương…..
Em tiễn anh lên đường gió bụi
Anh ra đi vì núi vì sông
Cưới anh khi má còn hồng
Chờ anh môi mắt phai trong mộng tàn
Đời con gái bao lần hợp cẩn ?
Chưa động phòng lệ ngấn bờ mi
Bằng lòng làm vợ chinh y
Nàng đây chàng đấy còn gì tuổi xuân
Cầu Thượng Đế chuyển vần con tạo
Đôi chim quyên qua bão cuộc đời
Nàng thôi ngóng đứng chờ ngồi
Vòng tay yêu dấu xa xôi trở về
Chàng đi giữa bốn bề bom lửa
Quốc nguy hà không lựa tương lai
Giặc thù chia nước làm hai
Yêu em nhưng nợ làm trai phải đền
Từ dạo ấy ngoài biên trấn ải
Noi núi rừng bom rải đầu cây
Mịt mù khói lửa phơi thây
Pháo gầm giận dữ đạn bay thét gào
Chốn trận mạc anh nào nghĩ tới
Nhành huân chương cũ mới lập công
Nghiệp mang Biệt Động Biên Phòng
Nêu danh rạng rỡ con rồng cháu tiên
Trời ngày đó tự nhiên tím xẩm
Trên chiến trường máu đẫm xương tan
Tin anh gục ngã hiên ngang
Quấn vành tang trắng hoang mang trọn tình
Tạo hóa bắt đôi mình cách trở
Nghĩa vợ chồng duyên nợ chẳng lâu
Phòng không chiếc bóng đêm thâu
Niềm đau, nỗi nhớ, u sầu thênh thang
Nhìn di ảnh hai hàng lệ đổ
Em biết đời sẽ khổ quạnh hiu
Buồn vương khóe mắt đăm chiêu
Mình em rong ruổi đường chiều long đong …..
Có người quả phụ bên song
Hai hàng lệ đổ khóc chồng khuất xa
TTMN
Đêm đơn khóc chẳng nên lời
Bóng vàng trên vách ngỡ người mình thương…..
Em tiễn anh lên đường gió bụi
Anh ra đi vì núi vì sông
Cưới anh khi má còn hồng
Chờ anh môi mắt phai trong mộng tàn
Đời con gái bao lần hợp cẩn ?
Chưa động phòng lệ ngấn bờ mi
Bằng lòng làm vợ chinh y
Nàng đây chàng đấy còn gì tuổi xuân
Cầu Thượng Đế chuyển vần con tạo
Đôi chim quyên qua bão cuộc đời
Nàng thôi ngóng đứng chờ ngồi
Vòng tay yêu dấu xa xôi trở về
Chàng đi giữa bốn bề bom lửa
Quốc nguy hà không lựa tương lai
Giặc thù chia nước làm hai
Yêu em nhưng nợ làm trai phải đền
Từ dạo ấy ngoài biên trấn ải
Noi núi rừng bom rải đầu cây
Mịt mù khói lửa phơi thây
Pháo gầm giận dữ đạn bay thét gào
Chốn trận mạc anh nào nghĩ tới
Nhành huân chương cũ mới lập công
Nghiệp mang Biệt Động Biên Phòng
Nêu danh rạng rỡ con rồng cháu tiên
Trời ngày đó tự nhiên tím xẩm
Trên chiến trường máu đẫm xương tan
Tin anh gục ngã hiên ngang
Quấn vành tang trắng hoang mang trọn tình
Tạo hóa bắt đôi mình cách trở
Nghĩa vợ chồng duyên nợ chẳng lâu
Phòng không chiếc bóng đêm thâu
Niềm đau, nỗi nhớ, u sầu thênh thang
Nhìn di ảnh hai hàng lệ đổ
Em biết đời sẽ khổ quạnh hiu
Buồn vương khóe mắt đăm chiêu
Mình em rong ruổi đường chiều long đong …..
Có người quả phụ bên song
Hai hàng lệ đổ khóc chồng khuất xa
TTMN
Comment