Announcement

Collapse
No announcement yet.

Cười lên nào…. ở Thiên Đàng Mù

Collapse
This is a sticky topic.
X
X
Collapse
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Font Size
    #436
    Tiền tăng lương cho hàng triệu giáo viên ở Việt Nam nhiều khi không bằng giá cái ghế trong biệt phủ, hoặc miếng bò được đút vào miệng quan nữa!

    Click image for larger version

Name:	ZZAA4A~1.JPG
Views:	62
Size:	39.0 KB
ID:	90155

    Comment


    • Font Size
      #437
      Lên

      Có cặp vợ chồng nộp đơn ly hôn, nên tòa mời họ đến giải quyết.

      Đến ngày hẹn, người vợ đến trước, cô thư ký tòa án hỏi: Thưa chị, chồng chị có lên không?

      Người vợ: Lên được thì chúng tôi đâu ly hôn làm gì, cô này hỏi lạ.

      Thư ký tòa án: …




      Comment


      • Font Size
        #438
        Nhìn quan lộ của ông cựu Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung và tờ văn bản xác nhận tâm thần từ tòa án mà ông “chạy” để giảm án tham ô xong, bật tivi thấy toàn mấy thằng tâm thần phát biểu.

        Click image for larger version

Name:	ZZ624E~1.JPG
Views:	57
Size:	48.7 KB
ID:	90158

        Comment


        • Font Size
          #439
          Tên Đỗ Thị Hà, đàn bài “cô gái vót chông” thì rõ thuộc dân tộc Kinh rồi, thế mà lại mặc trang phục như của dân tộc thời Mãn Thanh bên Tàu. Hay là đây là hoa hậu được lai ghép ra từ “chủng” mới, dân tộc… Mãn Kinh?!

          Click image for larger version

Name:	ZZ7462~1.JPG
Views:	58
Size:	42.9 KB
ID:	90160

          Comment


          • Font Size
            #440
            Thánh rắc rải muối mặt đường mùa đông, không bị bắt xóa video

            Click image for larger version

Name:	ZZ214-~1.JPG
Views:	57
Size:	50.9 KB
ID:	90162


            Comment


            • Font Size
              #441
              1..2…3… Action… Hôm Nay các đồng chí diễn tốt cảnh gặt lúa vào nhé:

              – Không ai gặt lúa mà bắt đầu từ giữa ruộng. (Tùy theo hướng đổ của lúa, người ta bắt đầu từ một bờ nào đó…)


              Click image for larger version  Name:	ZZ214-~2.JPG Views:	1 Size:	65.6 KB ID:	90164

              – Ăn mặc tươm tất, chỉn chu quá, thậm chí không thèm đội nón.

              – Chọn đám ruộng chưa chín đều.

              (Nhận xét của một người đã từng gặt rất nhiều mùa lúa)

              Comment


              • Font Size
                #442
                Công cụ nghe nhạc của sinh viên Y khoa


                Click image for larger version

Name:	ZZ214-~3.JPG
Views:	57
Size:	20.9 KB
ID:	90166

                Comment


                • Font Size
                  #443
                  Một chiếc xe hơi đậu tại Đà Lạt dán tờ giấy note: “Biển (số xe) Sài Gòn nhưng là người Đà Lạt” vì sợ bị dân tình nghĩ mình là từ vùng dịch cúm Tàu đến.

                  Click image for larger version

Name:	ZZ214-~4.JPG
Views:	57
Size:	42.5 KB
ID:	90168


                  Comment


                  • Font Size
                    #444
                    ​​

                    Comment


                    • Font Size
                      #445

                      Tiền là sức bật


                      Một du khách Ngoại Quốc qua thăm Hà Nội, Ông ta muốn đi thăm tất cả những nơi nổi tiếng nhất.
                      Ông ta tới nhà hàng sang trọng nhất Hà Nội.
                      Người hầu bàn bảo ông:
                      - Thưa ông, nhà hàng hết chỗ trống rồi!
                      - Thế anh làm ơn cho tôi đặt cọc 3 bàn, nhưng tôi chỉ cần 1 bàn và một ghế thôi, hai bàn kia anh có quyền xử dụng tùy ý!
                      Ngay tức khắc, người hầu bàn tìm ra chỗ ngồi cho ông khách hào phóng.
                      Sau khi thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn,có bồi bàn đứng hầu, ông khách quyết định đi xem buổi trình diễn của đoàn ca múa Trung Ương có tiếng ở VN.
                      Tới trước của rạp, người gác của nói:
                      - Thưa ông, hội trường đã hết chỗ!
                      - Thế anh cho tôi mua mười vé, tôi chỉ xài một, còn chín cái anh muốn làm gì thì làm.
                      Đúng một phút sau, ông khách có ngay một chỗ ngồi tốt nhất trong rạp. Vãn hát, ông khách đi tới Ba Đình để vào thăm lăng Hồ chí Minh. Trước lăng, một hàng dài cả trăm người đang phải nối đuôi nhau chờ đợi.
                      Ông khách nói với đám Công an:
                      - Thời gian tôi ở đây rất ngắn, các anh có cách nào giúp tôi vào thăm lăng mà khỏi xếp hàng không?
                      - Xin lỗi ông, rất tiếc, ông phải xếp hàng như mọi người khác.
                      Ông khách mỉm cười rồi nói:
                      - Nếu đã vậy thì trong khi chờ đợi, tôi xin mời các anh cùng uống với tôi một ít rượu ngoại quốc.
                      Nói xong, ông khách lôi trong túi ra năm sáu chai Walker, đưa cho mỗi công an một chai.
                      Nhận rượu xong, đám công an vồn vã nói:
                      - Thưa ông, bây giờ ông muốn vào thăm lăng "Bác", hay ông muốn chúng tôi bưng "Bác" ra đây cho ông thăm!!!

                      Comment


                      • Font Size
                        #446

                        Thần Ve Chai



                        Sau một ngày học tập cách thức làm tay sai cho bác Lê Nin, anh Hồ và Minh Khai vui vẻ đi về phòng trọ. Đi ngang một biệt thự sang trọng, thấy có con chim đậu trên nóc nhà, Anh Hồ nổi máu nhà quê cầm ngay cục đá ném con chim. Không trúng, chỉ nghe thấy một tiếng "choang" như thuỷ tinh vỡ. Anh Hồ sợ quá đang tính co giò chạy trốn thì cổng biệt thự mở, rồi một người đàn ông Nga râu ria xồm xoàm bước ra trịnh trọng cúi đầu chào hai trẻ:
                        - Chào hai em. Ta đây là Thần Ve Chai, bị thằng thần... Xe Buýt giam ta trong chai gần 500 năm rồi. May nhờ có em trai đây ném hòn đá bể cái chai, ta mới thoát được ra ngoài. Ta muốn đền ơn hai em. Hai em muốn gì?

                        Minh Khai reo lên:
                        - Xin Thần cho em vài chục cục kim cương cỡ bự.

                        Thần nghiêm trang nhắm mắt đọc thần chú, rồi mỉm cười nói:
                        - Có ngay cho em gái. Chiều nay về phòng trọ, em sẽ thấy vài chục cục kim cương trên giường.

                        Anh Hồ khoái quá, nhưng có tính láu cá vặt nên vòi vĩnh:
                        - Hồi nãy em ném cục đá cứu thần nên bây giờ tay... đau quá. Thần cho em 1 triệu rúp đi.

                        Thần cũng nhắm mắt đọc thần chú, rồi rộng lượng bảo anh Hồ:
                        - Dễ thôi. Chiều nay về phòng trọ, em cũng thấy một triệu rúp trên giường.

                        Hai trẻ quá sức vui sướng, thì Thần bảo:
                        - Nói thật với hai em, ta bị giam cầm gần 500 năm trong ve chai. Khổ sở quá. Lại thiếu đàn bà. Nếu hai em đồng ý cho ta... giải trí với em gái đây một hai giờ, thì chiều về phòng trọ, hai em sẽ thấy quà tặng tăng gấp đôi.

                        Minh Khai e lệ nũng nịu:
                        - Em chả biết đâu. Tùy anh A Lìn đấy.

                        A Lìn tính toán rất nhanh. Bất cứ món gì anh cũng đổi ra tiền rất chính xác. Sau này cụ Phan Bội Châu cũng được anh tính rất đúng gía với thực dân Pháp. Minh Khai đáng giá một triệu rúp thì cũng đúng. Anh gật đầu ưng chiụ liền.
                        Thế là anh Hồ đứng xớ rớ ngoài cổng biệt thự, còn Thần đem Minh Khai vào trong, biểu diễn đủ trò nghệ thuật. Xong màn long tranh hổ đấu. Minh Khai thủ thỉ:
                        - Thần ơi, cho em biết với, chồng em sau này có làm lớn không?
                        - Nó mấy tuổi rồi?
                        - Anh ấy gần 30 rồi đấy.

                        Thần cười cười:
                        - Em nên bỏ thằng chồng ngu như lợn của em đi. Gần ba chục tuổi mà vẫn tin có chuyện thần ve chai à?


                        (Nguyễn Khánh Đăng phóng tác)



                        Comment


                        • Font Size
                          #447
                          Ngôn Ngữ Việt Nam Phong Phú Thật





                          Dạo này thằng bé nhà mình hay xem ti vi, bỗng hôm nay tự dưng nó hỏi:
                          - Mẹ ơi! Tăng trưởng âm là gì hả mẹ, đã tăng trưởng sao lại là âm.
                          Tôi giải thích cho bé theo cách hiểu của mình:
                          - Thế này con nhé! Giống như nhà mình đây này, làm ra tiền không đủ chi cho cuộc sống hàng ngày, vay nợ tứ tung, giật gấu vá vai để sống đấy con.
                          Nó lại hỏi tiếp:
                          - Tái cơ cấu công ty là gì hả mẹ?
                          Tôi trả lời:
                          - Đấy là công ty ấy vỡ nợ chứ có gì đâu, tiền vay và tiền có sẵn từ trước, đều mất sạch không có khả năng trả nợ nên phải lấy chỗ khác bù vào.
                          Nó lại hỏi tiếp:
                          - Chuyển đổi mục đích sử dụng đất rừng nghèo là gì ạ.
                          Do mệt, tôi bắt đầu nổi cáu:
                          - Vì khu rừng ấy có nhiều gỗ quý, tự dưng xông vào chặt bán lấy tiền thì không được, nên họ xin chuyển đổi rừng sang dự án trồng tiêu, cà phê, phá rừng lấy gỗ bán xong trồng hay không tính sau.
                          Nó lại gân cổ tranh luận :
                          - Sao không nói thẳng ra là khai thác rừng, vỡ nợ, không đủ ăn, mà vòng vèo thế mẹ nhỉ?
                          Tôi bảo cháu:
                          - Do ngôn ngữ Việt Nam phong phú và đa dạng nên họ nói lái đi cho dễ nghe ý mà.
                          Vậy bộ phận không nhỏ là gì hả mẹ.... tôi điên tiết lên....: Không nhỏ ... thì là lớn... có thế mà cũng hỏi... cho mày ăn học tốn cơm gạo áo tiền!
                          Nó bỗng reo lên:
                          Con hiểu rồi, nếu cô giáo phê con học dốt, mẹ hỏi con sẽ nói lái đi là: con học chưa đạt yêu cầu đề ra.
                          Tôi trợn mắt quát cháu:
                          Từ nay trở đi, mẹ cấm con không được xem ti vi nữa nghe không?

                          Comment


                          • Font Size
                            #448
                            “Thưa các bạn, tôi 48 tuổi, là kỹ sư, sĩ quan chỉ huy kỹ thuật, bí thư, thượng tá trưởng ban kỹ thuật. Vì quá buồn sự tranh giành, mua chức bán quan, bất công, viết đơn xin nghỉ Đảng năm 2014 về làm dân.

                            Bạn biết không? Họ nghĩ tôi nản chí… Tôi từng là đoàn trưởng ra Trường Sa một năm, bốn năm Tây Nguyên. Tôi đâu sợ gian khổ vì Tổ Quốc. Nhiều người xì xào bảo tôi ngu dại, tiêu cực. Mặc kệ! Họ đâu có hiểu tôi đau, xót xa cho nước nhà tuột hậu, thương dân quá khổ, giặc Tàu lộng hành, tham quan vô độ hại nước hại dân mà bất lực rưng rưng…”

                            Click image for larger version

Name:	ZZ6F69~1.JPG
Views:	53
Size:	27.6 KB
ID:	90385


                            Comment


                            • Font Size
                              #449
                              Một số trường hợp hết date nhưng được gia hạn ở VN (Uỷ viên ban chính trị không được quá 65 tuổi). Ta nói, thuốc hết hạn mà gia hạn còn chết người , còn 2 ông cộng sản bên dưới mà gia hạn thêm thì chết cả tương lai của dân tộc

                              Click image for larger version

Name:	ZZD802~1.JPG
Views:	52
Size:	47.3 KB
ID:	90387

                              Comment


                              • Font Size
                                #450
                                Click image for larger version

Name:	ZZ82EA~1.JPG
Views:	51
Size:	35.0 KB
ID:	90389


                                Đều là hoa hậu Việt đi thi xứ người, hoa hậu “cô gái vót chông” ở Mỹ thì được tung hô, hoa hậu giơ “ba ngón tay” thì bị chỉ trích. Việt Nam anh hùng thì ít, thằng khùng bao nhiêu?

                                Comment

                                Working...
                                X